(NLĐO)- cơ hội ấy, giá chỉ như nó nói sớm hơn, biết đâu phần đông thứ lại khác. Dịp này, tôi lần chần định nghĩa quan lại hệ của tôi với nó là gì nữa, tri kỷ, bạn thân, thanh mai trúc mã hay là gì nữa…
Tôi và nó mập lên thuộc nhau, bởi tuổi nhau, nên hay đi cùng nhau. Nó ra đời sau tôi mấy tháng, tuy thế rất nhanh nhẹn cùng hoạt bát. Hồi nhỏ dại chị tôi giỏi nói: "Thằng Minh, nó thông minh hơn mày, new mấy tháng là biết bé cò cất cánh trên trời, còn ngươi chỉ biết nhỏ kiến bò dưới đất".Bạn vẫn xem: bạn nối khố là gì
cung cấp 1, Minh luôn luôn là học sinh giỏi, còn tôi nỗ lực lắm cũng chỉ học sinh tiên tiến. Mặc dù ganh tỵ, dẫu vậy tôi ko ghét nó. Rồi vào thời điểm năm cuối cung cấp 1, trong những khi nó đi lãnh thưởng sinh sống trường, trê tuyến phố về bên thì xuất xắc tin bố nó mất. Tôi ghi nhớ hôm đó, nó chở tôi trên còn mặt đường làng đầy đất và gió, mọi khi sức gió cản cực nhọc mà chạy cấp tốc được, mà lại hôm kia nó đạp xe như vũ bão và vắng lặng không nói với tôi một lời.
Bạn đang xem: Bạn nối khố là gì
Lần trước tiên tôi thấy nó khóc. Bình thường nó vẫn rất mạnh khỏe mẽ, tuy nhiên, từ khi cha nó không đủ nó trở đề nghị gai góc với gan lì hơn trước rất nhiều. Yêu mến nó, tôi cũng chỉ biết khuyên răn nó nỗ lực học hành…
Chúng tôi học bình thường từ cấp cho mẫu giáo cho đến hết cấp cho 3, hầu như chuyện bi đát vui đông đảo kể nhau nghe. Thời ấy, công ty chúng tôi không biết được những điều gì về vật dụng tính, ti vi, búp bê, điện thoại, cơ hội đó tôi với nó chỉ biết khiêu vũ dây, phun bi, lò cò, trốn tìm... Ôi tuổi thơ của tớ với nó trong sáng, ngây thơ cùng đúng chất nhỏ nít.
Lên cấp 2, tôi lại là học sinh giỏi, cái xúc cảm hạnh phúc, vui tươi khi được xướng thương hiệu lên nhấn phần thưởng, còn nó hiện thời chỉ là học sinh khá. Tôi vui lắm, với cứ cười cợt thầm vào bụng: "Thế là tao hơn mày rồi nhé". Hôm đó, như thường xuyên lệ này lại chở tôi về nhà một trong những cơm mưa xối xả của ngày tiết tháng 10. Thoải mái và tự nhiên thấy lòng nặng trĩu trĩu, hối hận hận khôn xiết vì lưu ý đến ấu trĩ, hơn thua. Quan sát nó cố kỉnh sức rướn, để vượt qua bé dốc dài và cao, tình cờ tôi thấy yêu quý nó vô cùng…
Lên cấp 3, cả tôi với nó sức học đều xuống cấp trầm trọng, cơ mà dù sao tôi vẫn nhỉnh hơn nó xíu, vày ngoài bài toán học sống trường, mỗi buổi sớm sớm, hoặc chiều tối nó còn nên ra đồng hoặc phụ vấn đề với bà bầu nó. Trước đây, còn bố nó cuộc sống gia đình nó vui tươi bao nhiêu, khi cha nó mất rồi mái ấm gia đình nó lại rơi vào hoàn cảnh cảnh thiếu hụt trước hụt sau bấy nhiêu.
Lúc kia tình chúng ta của shop chúng tôi thân thiết, gắn thêm bó hơn, không hề những chiếc giận hờn, hoặc trách móc vu vơ nữa, hầu hết hôm tôi thấy nó trộm quan sát tôi, khi tôi thấy nó ngay lập tức quay đi và đỏ mặt.
Ngày nó biết tôi đậu đại học, thì khoảng cách giữa tôi cùng nó ngày càng xa hơn. Cuộc sống đời thường bon chen, xô đẩy chỗ đất khách hàng quê tín đồ làm cho cửa hàng chúng tôi không còn như trước.
Tôi còn nhớ lần thứ nhất tiên, tôi dẫn chúng ta trai về quê chơi, nhìn thấy tôi nó bi thiết ra mặt cùng rồi lặng yên không nói gì cùng ra về. Không hiểu nhiều sao tôi yêu đương nó vô cùng, tuy nhiên tôi biết rằng, chính là tình thương của những người bạn nối khố giành riêng cho nhau, chứ chưa hẳn là tình cảm trai gái.
Tôi thương nó do những gì nó trải qua, hồ hết tổn yêu quý những âu sầu mà nó gánh chịu.
Đến bây giờ, khi tôi đã tất cả gia đình, còn nó thì mới bước đầu có bạn yêu, dường như nó đã làm ăn hỏi vào thời điểm cuối năm này. Tôi ý muốn nó có cuộc sống đời thường sung sướng, hạnh phúc, với an vui vì cuộc đời nó đang khổ không ít rồi.
Xem thêm: Tìm M Để Hàm Số Đạt Cực Trị Tại Một Điểm Cực Hay, Tìm M Để Hàm Số Đạt Cực Trị
Đôi khi, nhìn vào mắt nó, tôi biết nó không ân oán ghét gì tôi dẫu vậy nó bi lụy vì tôi thiếu hiểu biết nó. Thời gian ấy, giá chỉ như nó nói sớm hơn, biết đâu số đông thứ lại khác. Cơ hội này, tôi lừng khừng định nghĩa quan tiền hệ của mình với nó là gì nữa, tri kỷ, các bạn thân, thanh mai trúc mã tốt là gì nữa…
Nhưng dù cho là gì, thân tôi cùng nó vẫn từng và đang sẵn có một tình bạn rất vĩ đại, trong sáng...